Bức thư lạ và cuộc trùng phùng sau gần 10 năm xa cách
Một ngày cuối thu năm 2002, ông Mình nhận được bức thư lạ gửi từ Trung Quốc về. Mở ra đọc, ông vui mừng nhận ra đó là lá thư của đứa con gái gần 10 năm mất tích. Chẳng đợi lâu, một lần nữa ông vội vàng khăn gói lên đường tìm con.
Từbức thưlạ
Sau hơn 9 năm kể từ ngày đứa con gái Ban Thị Hoạt (lúc đó mới 14 tuổi) bị lừa bán sang Trung Quốc (năm 1998), ông Ban Văn Mình đã lăn lội khắp nơi trên đất khách quê người, làm trăm thứ việc để dò la tin tức
Do mỗi lần đi
Những tháng ngày trông ngóng và chờ đợi tin tức về đứa con, vợ chồng ông Mình chỉ biết cầu nguyện cho đứa con vẫn bình an vô sự. Phần vì nhớ thương con, phần vì căm phẫn, hai vợ chồng tiều tụy đi trông thấy. Trong linh tính, hai vợ chồng ông Mình vẫn tin và đinh ninh rằng chị Hoạt vẫn còn sống.
Ông Mình đang cầm bức thư chị Hoạt gửi gia đình sau gần 10 năm mất tích. Lá thư đươc ông cất giữ rất cẩn thận. |
Nhiều người đã khuyên ông thôi đừng bỏ công vô ích, không cẩn thận còn mất mạng bên kia biên giới. Nhưng ông vẫn làm tròn bổn phận, đúng bản năng của một người cha với đứa con mà ông đã yêu thương, nuôi nấng đến khôn lớn.
Ngỡ tưởng cha con họ sẽ không bao giờ được gặp lại nhau thì bỗng dưng một ngày cuối thu năm 2002, ông nhận được lá thư lạ gửi về từ Trung Quốc. Ông đang phân vân không biết ai lại gửi thư cho mình từ một nơi xa xôi đến vậy? Mở ra đọc thì thấy đó là lá thư của đứa con gái mình bị mất tích 10 năm nay, quá bất ngờ ông đã nhảy cẫng lên như một đứa trẻ và chạy về phía vợ kêu lên: "Bà ơi! có tin tức về con mình rồi này”.
"Tôi còn nhớ như in, sáng đó tôi vừa đi làm đồng về thì anh cán bộ ở xã đi ngang qua nhà gọi vào: ông Mình ơi, có thư ai bên Trung Quốc gửi cho ông này! Lúc đầu tôi cứ ngỡ họ gửi nhầm, vì gia đình làm gì có ai quen biết bên đó, có chăng chỉ là những người tôi từng gặp trong hành trình
Trong thư ngoài những lời hỏi thăm sức khỏe cha mẹ và anh chị em trong gia đình thì chị Ban Thị Hoạt còn cho biết thêm là mình đã lấy chồng có con và hiện tại đang sống cùng gia đình ở tỉnh Quảng Tây (Trung Quốc). Lập tức thông tin về lá thư của con ông Mình gửi về từ Trung Quốc lan rộng ra, làm cả xã thuần nông vốn yên bình nay từ đầu làng đến cuối xóm rộn rã bình luận, chia vui cùng ông bà.
Sau khi nhận được thư của con, ông lại tất bật cầm lá thư đi nhờ thầy nho, những người biết tiếng Hán trong vùng để dựa vào dấu bưu điện dịch ra địa chỉ nhưng các thầy cũng đành chịu.
Dù chưa biết địa chỉ cụ thể nhưng gia đình vẫn bàn nhau chạy vạy, vay mượn tiền cho ông sang bên Trung Quốc thăm con. Do trong thư chị Hoạt không ghi rõ địa chỉ nên khi đến khu vực đó hỏi mãi cũng chẳng ai biết. Nhiều ngày trời, ông mang tấm hình chụp chân dung đứa con gái hỏi khắp vùng nhưng đều không có kết quả. Thế nhưng, dường như ông trời không nỡ phụ tấm lòng của người cha tội nghiệp dành cho đứa con gái, như một định mệnh, ông đã tìm được Hoạt từ một sự tình cờ.
Tấm hình chân dung chị Hoạt mà ông Mình mang theo để tìm đứa con gái của mình. |
Cuộctrùng phùngcủa hai bố con sau gần 10 năm xa cách
Tiền mang đi để
Ông này nhìn ảnh rồi quay sang nhìn ông Mình, một lúc sau ông ta dẫn ông Mình đi về phía làng. "Mới đến cổng thì tôi nhìn thấy con gái của mình đang cầm chiếc chổi quét thềm, nhìn thấy tôi nó chạy lại ôm chầm lấy khóc nức nở. Đùng là cái Hoạt, nó đang đứng trước mặt tôi đây mà”, ông Mình rớm nước mắt khi nhớ lại giây phút cha con gặp nhau sau gần 10 năm xa cách.
Qua trò chuyện, ông Mình mới biết người đàn ông dẫn ông về chính là chồng của Hoạt. Rồi Hoạt kể với bố rằng sau khi bị đưa đi, cô bị đưa sang Trung Quốc bán cho người đàn ông này làm vợ. Hiện hai người đã có với nhau 2 đứa con.
Gần 10 năm đi
Ông Mình xin gia đình bên nhà chồng cho phép Hoạt về thăm mẹ 1 tháng rồi quay lại. Họ đồng ý, điều đó đã làm ông cảm động đến chảy nước mắt. Ông gục xuống khóc trước mặt những người quen nhưng xa lạ. Hoạt được về gặp lại gia đình rồi lại khăn gói về bên đó.
Chị Hoạt cùng bố mẹ (ở giữa, hàng dưới cùng) và người thân trong gia đình, anh em chụp hình lưu niệm trong lần về thăm quê sau gần 10 năm xa cách. Giờ đây, mỗi lần nhớ con, vợ chồng ông Mình lại đưa tấm ảnh này ra ngắm. |
Ngày con gái quay lại nhà chồng, ông cũng khóc, vợ ông - bà Then cũng khóc, nhiều người thân khóc. Nhưng biết làm sao được, số phận của người con gái của ông như thế. Ông chỉ hi vọng, con gái ông sẽ lấy được người chồng tốt và có một cuộc sốnghạnh phúclà ông mừng rồi.
Ngồi nghe ông Mình kể về nỗi đau vì đứa con 14 tuổi bị mất tích cho đến quá trình hơn 9 nămvượt biênvật lộntìm con, chúng tôi như lạc theo dòng cảm xúc của ông, khi thì nghẹn ngào không nói nên lời, khi thì trầm trầm và niềm vui lại vỡ òa lúc nhận được lá thư.
Nói như ông Mình: "Gia đình tôi vẫn còn phúc và may mắn lắm, nó bị bán và ép lấy chồng sang bên kia nhưng lại biết viết thư về nên mới tìm lại được. Chứ có nhiều ông bố, bà mẹ mất con mà không hiểu nguyên nhân vì sao và cả đời không được gặp lại nữa".